A+ A-

Ngốc ơi!! Hình như tớ thích cậu mất rồi 7

Part 8 Đối thủ
Trong khiấy có 2 con người đang vô cùng…vô cùng sốt ruột khi chưa thấy 2 hình bóng quenthuộc trở về 
- NÀY!Cậuđừng có đi lại lại nữa tớ chóng hết cả mặt rồi đây này!-Châu nghiêm mặt quátHùng.
- Bộ cậukhông thấy sốt ruột sao???TRời đã gần tối rồi…Lỡ như…_Hùng rùng mình không dámnói tiếp…Lỡ như… 2 người họ bị hổ bắt ăn thịt thì sao? 
-Lỡ nhưlàm sao?-Châu lo lắng, thiệt tình cái cậu này toàn làm cho người ta mất hứngkhông à-...Đừng bảo là cậu sợ yêu quái bắt mất họ nha…-Châu sợ hãi nép vào mépcủa túp lều.
-TRời ạ!-Hùngkêu lên-Ở đâu ra yêu quái ở cái thời đại này???...à mà biết đâu được nhỉ?-Hùnglý nhí…(Thật hết thuốc chữa vs 2 con người vô cùng hồn nhiên này…đâu phải rừngnguyên sinh mà có hổ hả>.< cũng đâu phải thời kỳ Tôn Ngộ Không mà có yêuquái ở đây…LÀ rừng nguyên sinh nhá không phải 2 cái nơi kia đâu 2"nàng" ơi==.)
-Không được-Hùngđứng phắt dậy-Mình phải đi cứu Phong và Bảo mới dc! Trong đầu Hùng đang liên tưởngđến cảnh Võ Tòng bắt hổ oai phong lẫm liệt rồi cậu sẽ nổi tiếng như cồn…ôi thời đại Super Star của mình sắp đến rồi
-Mình đivới cậu._Châu hung hổ tuyên bố.
-Cáigì?-Hùng bừng tỉnh-Không dc nhỡ có yêu quái thật thì tớ ko cứu dc cậuđâu>.<
-….ơ thôicậu đi 1 mình đi…Mình hơi chóng mặt-Châu đánh trống lảng.
-Được rồiđợi tin tốt của tớ đây-Hùng xách đèn pin tiến vào rừng trong lòng ko khỏi lo lắngHÙng biết rõ Phong là 1 tên mù phưong hướng nặng nếu ko nhanh tìm ra họ chắc sẽcó rắc rối to.Hùng bước mỗi lúc một gấp hơn.
Trong khiđó 2 nhân vật chính của chúng ta đang vô cùng hoảng loạn à mà không chắc chỉ có1 người thôi,người còn lại đang bận ngủ ngon lành trên lưng người còn lại…
- Trời ơi rốt cuộc đây là đâu???-Phong hốt hoảng…
- A…nước…-Tiếng nói yếuớt của Bảo .
-Nước hả…đây. cậu uống mau đi-Phong đưa bình nc của mình choBảo.
-Phong ơi ,Bảo ơi các cậu ở đâu?-Tiếng Hùng văng vẳng đâu đó
-Là Hùng?-Phong cố bình tĩnh để nghe ngóng đúng rồi chính làgiọng nói này…giọng nói khàn khàn y như vịt đực…
-Hùng ơi bọn tớ ở đây nè!-Phong gọi
Vài phút sau Hùng có mặt tay vẫn lăm lăm cái đèn pin
-Đâu? cọp đâu rồi đừng sợ đã có tớ đây!-Hùng chạy đến vẫn thởhổn hển
-CỐP!cọp đâu mà cọp có cậu là cọp đó-Phong cốp đầu Hùng 1 cái.
-Này cậu trả ơn người vừa cứu mình như thế hả?-Hùng bực tức.
-Ha ha mà sao biết bọn tớ ở đây mà đến-Phong thở phào khẽ nhấcBảo lên .
-Đi tìm đó ông nội tìm sái cổ mé bên kia rồi mới sang đến đâyđó-nói thế chứ trong lòng nghĩ "mình phét thế nó có tin ko nhỉ?"
-Mà Bảo sao thế kia?-Giờ mới nhìn sang Bảo hỏi
-Bị rắn cắn.-Phong đã xốc Bảo lên lưng chuẩn bị đi xuống-Dẫnđường Hùng ơi!
-Sao???Rắn cắn à?Nặng ko?-Hùng vội vàng lao đến.
-STOP!-Phong chặn lại-Mau dẫn đường còn đưa cậu ta đi bác sỹnữa…Nhanh lên…
-Ừ..-Hùng hốt hoảng cầm đèn pin chạy trước.
Về đến trại ai cũng hốt hoảng trc cảnh tượng hot boy cool ngấtlịm, 2 hot boy còn lại thì hớt ha hớt hải chạy đi tìm bác sĩ

8a.m tại biệt thự nhà Phong….
-Bác sĩ cậu ấy sao rồi?-Phong lo lắng hỏi
-À vết thương ko có gì nghiêm trọng hết cũng may chỉ là loàirắn cỏ thông thường chủ yếu là do mệt mỏi cộng vs áp lực tâm lý quá lớn dẫn đếnsốt cao không có gì đáng ngại nghỉ ngơivài bữa nữa sẽ khỏi ngay thôi.
-Vâng cám ơn bác sỹ-Cậu thở phào nhẹ nhõm.
-Cậu chủ?-Tiếng ông quản gia-Cô gái ấy sao rồi?
-Hả?Sao bác biết cô ấy là…?-Phong há hốc.
-Là trực giác của 50 năm trong nghề đã mách bảo tôi đó…Cháu địnhnói chuyện đó vs cô ấy?-Ông quản gia buộc miệng hỏi-Chuyện cháu đã biết cô ấylà con gái.?
-Cháu…-Phong lúng túng
-Hãy làm như con tim mình mach bảo cháu ạ…đôi khi hãy để chotrái tim trả lời thay cho lý trí bác biết cháu đã có câu trả lời rồi!...Cháuthích cô ấy đúng không?-Lại 1 lần nữa Ông quản gia đã nói trúng tim cậu.
-….-cậu vẫn ko thể nói dc gì dù khi nghe câu đó tim cậu bỗngđập rất nhanh
-Thôi ta có việc nên đi trc đây-Ông quản gia khẽ mỉm cười…Phảichăng cô gái ấy sẽ làm tan chảy trái tim cậu chủ?
…Cậu về phòng và suy nghĩ những điều vừa nghe ấy;"Hãy đểtrái tim trả lời thay lý trí "ư?
Phong khẽ mở của bước vào phòng,Bảo vẫn đang hôn mê trông côngủ ngon lành như vậy cậu cảm thấy thật ấm áp,khi ngủ trông cô ấy thật nhẹ nhõmđột nhiên cậu nhớ lại ánh mắt cô tối hôm qua đó là ánh mắt của sự bế tắc chanchứa mệt mỏi...khi đó cậu đã định nói "dù có điều gì thì mình vẫn mãi là bạn"nhưng sao lúc ấy cậu lại tức giận và hỏi những điều cô ấy không muốn trả lời…
-Rốt cuộc mình đang làm gì thế này-Phong tự trách bản thân.
-A…A-Bảo cựa quậy dần dần mở mắt-…Phong à…
-Hở-Phong giật mình ánh mắt cậu dịu đi-Cậu tỉnh rồi?
-Mình đang ở đâu thế này?-Bảo không tài nào nhớ nổi làm saomình lại ở đây lần cuối cậu tỉnh còn đang thấy mình trong rừng cơ mà.
-Nhà mình…Cậu đỡ hơn chưa?-Phong sốt ruột hỏi.
-Cũng đỡ rồi…-Bảo nghẹn ngào nhớ lại khuôn mặt Phong lúc đóchắc hẳn cậu ấy rất tức giận…mình vẫn chư a biết nói thế nào vs cậu ấy bây giờ
-Thôi cậu nghỉ ngơi đi mình đã gọi cho bác giúp việc rồi lát bác sẽ đến đón cậu.-Phong tiếnra phía cửa
-Phong này?-Bảo gọi với theo-Chuyện lúc ấy…
-Khỏi cần cám ơn…Từ giờ tớ sẽ không hỏi mấy chuyện ko đâu ấynữa…cái quan trọng là cậu mãi là bạn tớ-Phong quay lại nở một nụ cười thật tươiđể lộ ra cái răng khểnh vs cái núm đồng tiền rõ duyên.
-Cám…cám ơn cậu…_mặt BẢonóng bừng khuôn mặt khẽ hồng lên trông thật đáng yêu.
-Khụ…Khụ..-Phong khẽ ho khan 1 tiếng cô ấy dễ thương quá-Tớ ra ngoài …uống nc đây.
-Trong này cũng có nước mà-Bảo chỉ sang phía bình nc.
-Tở đi lấy cốc-Phong cúi gằm xuống vẫn ko dám nhìn lên cậu sợmình sẽ ko tự chủ dc mất.
Phong đi khỏi Bảo vẫn ngớ người:
-Nhưng trong này cũng có cốc mà>.<
******************
Sáng hôm sau Bảo đến lớp nhận dc ko ít lời hỏi thăm của cácfan thậm chí sau vụ Bảo ngủ mê mệt trên lưng Phong trong trường đã thành lập 1hội mang tên"Hôi nhừng người phát cuồng khi Cool ngủ" hội này doHương"tám" khởi xướng…Bảo chỉ cười ko dám ý kiến gì thêm khéo lại cóthêm "Hội những người phát cuồng khi Cool xấu hổ" thì chết…
-Chào!-Bảo khẽ chào cậu bạn cùng bàn hôm nay cậu ấy đến sớm thật
-Chào!-Cậu khẽ liếc Bảo 1 cái rồi lại quay đi cố tập trungnghe tiếp bản nhạc nhưng tim cứ đập thình thịch
Ánh nắng chiếu vào làm cho khuôn mặt đã trắng lại càng trởnên nổi bật hơn trong nắng đôi mắt limdim khẽ nhắm lại để cảm nhận từng giai điệu bài hát,sống mũi cao thẳng tắp…máitóc lòa xòa rủ xuống 1 bên,khuyên tai bấm lệch cá tính …
-Trời ơi người đâu mà đẹp thế nhỉ?-các cô gái thuộc FC của COLDxôn xao
-Hơn cả thiên thần ấy nhỉ?-Một cô chen vào.
-Hừm Cool cũng đẹp lắm chứ bộ!-Fan của Bảo nhảy ra giành ưuthế về phía Cool
-Này sao lại ko có phần của Hot chúng tôi chứ-FAn Hùng ùa cảra lần này là trận chiến giữa các "vệ tinh" bùng nổ xem ai đẹp traihơn.
Bảo nhìn sang Hùng rồi bất giác quay sang Phong rồi nói câugì đó đủ để một mình cô nghe thấy...Nhưng có vẻ cô đã lầm=.=
Phong hơi nhíu mày khi nghe câu nói ko chủ định của Bảo tuymiệng không nói gì nhưng trong lòng cảm thấy ko dc vui…
…Ồ…*xôn xao* cộng vs*lao nhao* hình như trc cửa lớp 11B5 đangcó biến động lớn…
Cả Bảo,Phong,Hùng đều ngẩng lên để tìm xem có điều gì kì lạ
-Hey! Phong,Khỏe chứ đồ vô dụng?-Một chàng trai tuấn tú khuônmặt hoàn hảo đến tưng cm đang vẫy tay chào…theo sau là 1 đám vệ tinh bao quay
-Hừm…-Khuôn mặt Phong biến sắc, lại là hắn ta cậu đứng dậytiếnvề phía cửa
-Tuấn Kiệt!Mày đến đây làm gì?-Khuôn mặt Phong càng trở nên lạnhnhư băng.
-Đồ hâm…bộ mày nghĩ tao đến trường để làm gì….từ giờ taochính thức là học sinh trường này…thậm chí còn là hàng xóm của lớp mày nữa đấy haha-Kiệt cười vui sướng.
-Mày…-Phong đang định lao ra thì bị Hùng kéo lại
-Mày chấp vs nó thì mày cũng như nó à-Hùng khẽ nói vào tai bạn
-Ô ô xem kìa đúng là 2 đứa nhát như thỏ đế…hả…Ai thế này-Hắnta há hốc miệng khi nhìn thấy Bảo- Cậu là…?
-Mình là Gia Bảo…em trai của Gia Hân-Bảo cướp lời trc khi hắnkịp nói gì thêm…Cậu này hình như đã gặp ở đâu đó…à là trong bữa tiệc Bảo chợtnghĩ ra rốt cuộc cậu ta và Phong có xích mích gì?
-Á sao 2 người giống nhau quá vậy!-Kiệt cười thích thú
-Tránh ra đừng có làm phiền bạn tao!-Phong gạt tay Kiệt rakhi cậu ta định động vào người Bảo.
-Ố ồ vậy thì thôi tao về…Cho tớ gửi lời hỏi thăm chị cậu nhé-Hắnnhìn sang Bảo-Tao về đây hạng bét ạ ha ha!-Hắn vừa đi vừa cười điệu bộ thật hốnghách ngang tàn ai nhìn cũng thấy ghét…
Giờ ra chơi…Bảo kéo bằng dc Hùng ra ghế đá dò la thông tin
-Này cậu có biết giữa 2 cậu ta đã xảy ra xích mích gì ko?-Bảohỏi dò
-À là chuyện từ thời Napoleông rồi tại tên kia cứ ưa nhắc lạiđó chứ!-HÙng ức thay cho cậu bạn.
-Rốt cuộc là có chuyện gì-BẢo càng sốt ruột.
Hùng nhấp một ngụm C2 từ từ kể:" ngày đó khi còn học cấp2 đó trường tổ chức hội thi thể thao trong đó nổi bật nhất phải nói đến mônkarate vì nó thu hút 2 trong 3 khuôn mặt điển trai nhất trường khi ấy là Phongvà Tuấn Kiệt.Khi 2 người họ gặp nhau ở chung kết ai cũng nghĩ Phong sẽ thắngnhưng kết quả thì ngược lại.Phần thắng cuối cùng thuộc về Kiệt."
- Tại sao lại như vậy?-Bảo tỏ ý ko hiểu
-Vì hắn ta chơi xấu, khi vượt qua vòng 1 hắn ta ung dung tự đắccho đến khi nghe dc đối thủ của mình ở trận chung kết là Phong kẻ thù truyền kiếpcủa hắn.Hắn tìm đủ mọi cách để hại cậu ấy kết quả là trc ngày thi Phong bị sáicổ chân trong khi cố tránh 1 chiếc xe ô tô phóng quá tốc độ.Chẳng nói cũng biếtai làm rồi đấy.-Hùng lại khẽ nhấp một ngụm C2.
-Vậy còn cậu sao không thi đấu?chẳng lẽ cậu trượt ngay từvòng loại????-Bảo ngơ ngác hỏi…>.<
-PHỤT!! khụ…khụ-Hùng đang đà uống nc phải phun ra,ho sằng sặcmặt chuyển sang trạng thái đỏ dần đều+__+
-Cậu ko sao chứ?-Bảo thoáng cười,nghĩ thầm ko sao đâu mình hiểumà...
- Là do trước hôm thi vài tuần có thằng bạn rủ mình đi ăn trộmổi vì hồi đó mình kết món ổi chấm xúp mỳ tôm+__+…thế nên…-Hùng bẽn lẽn
-Thế nên???-Bảo tỏ ý ko hiểu gì xấc.
-Thế nên trong lúc hành sự không để ý ngã xuống lúc nào kohay cuối cùng thì ổi chưa dc miếng nào mà chân thì bị gãy 1 chiếc phải bó bột đếnhơn 1 tháng giời thế là ôi thôi cả 1 mùa giải mình ko thể tham gia bất cứ mônvõ thuật hay điền kinh nào>.<
-Khục khục-Bảo quay đi chỗ khác run lên bần bật
-Cậu ko cần phải tiếc đâu dù sao thì giờ chân tớ đã khỏe lắmrồi-Hùng đang nghĩ cậu ấy tốt thật lại còn vô cùng cảm động trc câu chuyện bithương của mình nữa chứ thật ra cũng vì chuyện đó mà cậu đã ko ăn ổi suốt từ đócho đến bây giờ 0_o
-Ha ha ha-Bảo cười sặc sụa-Ha ha thật là….ha ha ko nhinj dc nữarồi hà hà…khục khục…
-Cậu…thôi cậu cứ cười đi hứ cười cho sún răng vào-..HÙng bótay vs cậu bạn-Đợi ở đây mình đi vệ sinh lát…tý về là ko dc cười nữa đâu đấy-Hùngnén đau khổ…phải đi giải quyết đã tự nhiên nhắc đến vụ này ko thể nào kìm dccái cảm giác thèm ổi nói là đi vệ sinh chứ lại chạy về hướng căng tin là sao???
Trong lúc ấy…Phong đang dáo dác đi tìm Bảo ko hiểu cậu ấy điđâu mà suốt giờ ra chơi ko thấy mặt mũi đâu cả…Lại còn cả tên Hùng trời đánh…
Phong để ý thấy một đám đông đang vây quanh trc sân bóng nhưngvì đnag tìm Bảo nên cậu cũng không mấy quan tâm lắm hình như đang có người bịngất thì phải…Mà khoan đã người đó trông quen quen…ÔI KHÔNG.THỂ.NÀO.
-Tránh ra nào mọi người-Tiếng của Kiệt vang lên giữa đámđông-Cậu ta cần đi đến phòng y tế ngay lập tức-Tuấn Kiệt vẫn hớt hải không ngờcú ném của mình mạnh đến nỗi cậu ta ngất lịm đi thế này mà đen quá vậy trúng aikhông trúng lại ném trúng em trai Gia Hân thế này thì mình bị ăn điểm trừ rồi>.<
-Mọi người đỡ cậu ta lên vai giúp mình-Kiệt cúi người xốc Bảolên lưng…Rẹt như có luồng điện chạy qua người…Sao người cậu ta nhỏ quá vậy lạicó mùi thơm của con gái nữa chứ một cảm giác lâng lâng y như lúc tiếp xúc vsGia Hân…Cảm giác này là sao?Bỗng chốctim cậu đập như đánh trống…rốt cuộc 2 cái người này sao giống nhau đến vậy?
-Bỏ cậu ấy ra-Phong hùng hổ tiến đến giựt lấy Bảo-Mang cậu ấycho tôi-Phong hành động nhanh chóng khiến Kiệt ko kịp trở tay.
-CÁI GÌ???-Như mãnh thú bị cướp mất con mồi Kiệt lao lên-Màylàm cái gì thế?
-Tao sẽ đưa Bảo đi xuống phòng y tế không khiến mày!-Phong vẫnlạnh như băng.
-Mày…mày là cái thá gì…-Kiệt tức tối nhưng chưa kịp nói hếtcâu thì đã thấy Phong vác Bảo đi dc 1 đoạn khá xa- Hừm…đúng là cái đồ…
Đám đông hiếu kỳ vẫn đang nhìn Kiệt tức tối mà bấm bụng cười
-Nhìn cái gì mà nhìn! Bộ chưa thấy hot boy bao giờ à?-Kiệtgào lên tiến thẳng vào lớp bỏ mặc mấy cái miệng lúc này mới ngoác ra cười.
***********
…30 phút sau tại Phòng y tế 
-Cậu tỉnh rồi à?-Phong lo lắng hỏi khi thấy Bảo cựa quậy
-Mình đang ở đâu thế này-Bảo mơ hồ hỏi
-Phòng y tế chứ đâu-Rốt cuộc đã xáy ra chuyện gì vây?-Phongdò xét
-Hình như có ai ném bóng về phía mình khiến mình ngất đi và rồi…
-Cậu…cậu thật làm mình phát điên mà-Phong nắm chặt cánh tay yếuớt của Bảo-cậu có biết chút nữa thì…-Phong tiến gần khuôn mặt về phía Bảo ánh mắtđầy vẻ giận dữ lúc này khuôn mặt 2 người chỉ còn cách nhau vài cm…
-Ơ…-Bảo ngơ ngác ko hiểu sao Phong lại tức giận. 
1s…2s…3ss…5s… Phong điếng người lúc này cậu nhận ra khuôn mặtmình đã rát gần vs Bảo rôi cậu có thể cảm nhận rõ hơi thở của Bảo cũng như mùihương trên tóc cô bao nhiêu giận dữ bỗng chốc tan biến hết…suýt nữa thì cậu đãđể lộ bí mật của mình.
-Chút nữa thì sao?-Bảo vẫn ko hiểu gì.
-…không sao…lần sau nhớ cẩn thận -Giọng Phong dịu xuống suýtnữa thì Bảo đã bị lộ thân phận rồi…Tuấn Kiệt ko phải hạng tầm thường cậu biếtrõ điều đó.
-YA...Khỏe rồi về lớp thôi-Bảo hung hổ tiến về lớp.
-UK thì về-Phong chạy theo sau,tạm thời quên chuyện đó đi kosao là may rồi…
**********
8p.m tại nhà Tuấn Kiệt, cậu đang ngồi trong phòng chờ 1 cuộcđiện thoại quan trọng…chợt nhớ lại câu chuyện ban chiều…
-Con trai hôm nay con có vẻ không vui-Ông Phạm hỏicậu con trai quý tử
-Con đang rất bực mình đây ba à…tất cả chỉ tại 2cái tên Lôi Vũ Phong và Long Gia BẢo đáng ghét đó làm con bị bẽ mặt.
-Ha ha Lại là Vũ Phong à…2 con xem chừng ko thểhòa hợp dc nhỉ…thế còn cái cậu Gia…Gia kia thì làm gì con?
-Là Long Gia Bảo…Nghe đâu nhà cậu ta rất giàu cóhình như là con trai nhà họ Long thì phải- Kiệt gật gù.Hắn ta là em gái Gia Hânkia mà.
-Gì cơ?Ý con nói Long Hiếu Thiên?...
-Dạ đúng đó ba con có nghe cha của Phong giớithieuj mà!
-Có nhầm lẫn gì ko con?...Đại ca ta chỉ có duynhất 1 đứa con gái thôi không có con trai gì hết!
-Dạ-Kiệt bật dậy- ba nói vậy là sao?
-Không thẻ nhầm dc…Long Hiếu Thiên là đại ca củata việc ông ấy có mấy đứa con ta chả nhẽ lại không biết…

Tiếng chuông điện thoại cắt ngang dòng suy nghĩ của Kiệt
-Alo!Tôi đây-Kiệt vội vàng bắt máy
-<Dạ là tôi ạ!-Đầu dây 1 giọng nam trầm vang lên-ĐÚng nhưcậu dự đoán ông Long vốn chỉ có 1 cô con gái và theo 1 nguồn tin thân cận thìcô gái này đnag học tập bên Pháp nhưng những hồ sơ này dường như dc làm giả mộtcách rất có bài bản…>
-Rồi sao?-Kiệt sốt ruột
-<Không nghi ngờ gì nữa cậu ta chính là Gia Hân đóng giả,nói cách khác Gia Hân và Gia Bảo là một. Còn nữa….>
-Sao chuyện gì nói tiếp đi-Kiệt ko giấu nổi vẻ bàng hoàng trcsự thật khó tin này
-<Cách đây ko lâu thủ hạ cuả tên Lôi Vũ Phong cũng điềutra chuyện này có lẽ hắn ta cũng đã biết chuyện>
-Cái gì-Kiệt hốt hoáng thảo nào hắn lại có phản ứng như vậyvs mình khi chạm vào Bảo-Tôi biết rồi …cậu làm tốt lắm tôi cúp máy đây-Kiệt khẽnhấn nút đỏ trong lòng ko khỏi thích thú
Ha ha…chuyện bây giờ mới bắt đầu thôi Lôi Vũ Phong ạ-Kiệt cườinhếch miệng
Sáng hôm sau BẢo cảm thấy đầu hơi ê ẩm nhưng vẫn cô đi học bỗngđằng sau có tiếng gọi vớt:
-Cậu gì ơi!...Chờ với….
BẢo khẽ quay lại…Chàng trai có gương mặt quen thuộc nụ cười nửamiệng vô cùng cá tính khi cười để lộ chiếc răng khểnh vs chiếc núm đòng tiềntinh nghịch…Là Phong nhưng cậu ấy trông thật khác…Mái tóc dài đã được thay bằngmái tóc ngắn rất độc đáo trông gọn gàng và nam tính hơn rất nhiều…không còn chỗcho nhũng chiếc khuyên tai quái dị hình ảnhhiện lên là một chàng trai tuấn tú có vẻ đẹp tựa thiên thần…Bảo khẽ đỏ mặt…Cậu ấybị gì vậy?sao tự nhiên lại….
-Ê! bộ không nhận ra sao-Phong khẽ vỗ vai Bảo không ngạcnhiên cũng phải, hôm qua cậu đã nghe cóngười nói không thích con trai tóc tai bù xù nhất là lại đeo khuyên nên mới mấtnhẵn buổi chiều để đi "chỉnh trang nhan sắc" cậu khẽ cười sung sướng…
-Không nhận ra thật à…có đẹp trai hơn trc không- Phong vuốttóc điệu cười ko giấu nổi vẻ thik thú xen lẫn sự hồi hộp phải chăng cô ấy kothik mình thế này sao?
-Chẳng đẹp tý nào-Bảo đỏ mặt tim khẽ đập thình thịch-Phóng xevượt lên trc
-Ê này là sao?-Phong tỏ ý ko hiểu vội đuổi theo.
-Là không thik chứ sao-Càng đỏ mặt>.<
-THật ko?-Phong hỏi lại sợ mình nghe nhầm.-Nói dối bị phạtnhé!
-…thì là có đẹp hơn chút chút…-Bảo mặt đỏ như gấc
-Ơ.. ukm-Phong ngớ người cô ấy đang xấu hổ sao?Dễ thương quáha ha
-Sao có chút chút thôi à-Phong vẫn ko thôi.
-…Hơn.. chút chút…1 tẹo-Bảo ấp úng nói vẫn ko dám nhìn thẳngvào mắt Phong…Phải làm sao đây…Mình càng ngày càng thích cậu ấy hơn mất rồi
*********
Vừa đến trường ai cũng ngạc nhiên vs quả đầu mới cuả Phong cứđà này Fan club của cậu ấy sẽ đông lại càng đông cho xem
-Ê Phong!Thằng Kiệt "thối" hẹn mày ở sân saukìa-Hùng nói vs Phong khi cậu tiến vào lớp.
-Gì cơ?-Phong ngạc nhiên _ko dưng hẹn với hò cái gì-Nói thế vẫnvứt cặp xưống bàn rồi chạy đi cậu linh cảm có điều gì đó ko hay…
- Ê đến rồi à?-Kiệt vẫn điệu cười nửa miệng
-Sao?Hẹn tao có chuyện gì?-Phong chán nản.
-Bình tĩnh…Chuyện của Long Gia Hân mày có hứng thú không?-Kiệttiến lại gần
-Chuyện gì-Phong ngạc nhiên ko lẽ hắn ta đã…
-Chuyện mà cả 2 chúng ta đều đang nghĩ đến đó…Tao đã biết cảrồi ha ha chuyện Gia Hân và Gia Bào là…
-IM!-Phong ngắt lời-Mày muốn gì?
-Ái chà nóng tính nhỉ ?Trc đến nay mày đâu có hứng thú vs congái đâu?-Kiệt cười khẩy.
-Rốt cuộc mày muốn cái gì?-Vẫn giọng điệu tức tối.
-Muốn gì à…Tao muốn Gia Hân thành bạn gái tao! mày nghĩ sao?
-……-IM lặng
-Vậy chúng ta cạnh tranh đi-Kiệt đầy tự tin bước tới…
TO BE CONTINUED