A+ A-

ngốc ơi hình như tớ thích cậu mất rồi 2

Part 2 COOL!
- Tiểu thư xuống rồi đấy à!Mời cô lên xe-Bác lái xe mở cửa để Gia Bảo bước lên.
- Vâng, con chào ba, cháu chào bác, cháu đi học ạ!-Bảo cúi người lễ phép chào ba và bắc giúp việc rồi vội vàng lên xe cho kịp giờ học.
- Ông chủ ông đừng lo lắng quá, Hân nó tự xoay xở dc mà! – bà giúp việc an ủi ông chủ của mình khi chiếc xe chở Bảo đi học khuất bóng.
- Tôi biết cháu nó sẽ làm tốt thôi,nó là con gái ai chứ…-ông tự hào nói- Nhưng tôi lo nó bị thiệt…hy vọng ở ngôi trường mới nó sẽ tìm dc những người bạn thực sự tốt vs nó…
- Vâng Hân của chúng ta rất mạnh mẽ mà, rồi cô bé sẽ hòa đồng tốt vs bạn bè thôi…-Bà giúp việc tràn trề hy vọng
***

...Còn quá sớm để bắt đầu một buổi học...-Bảo nhận định như vậy khi thấy trên sân trường ko có một ai ngoài trừ bác bảo vệ đang đi mở cửa từng lớp học...
- Xem nào 11B1,11B2,11B3,11B4...Ô hay 11B5 ở đâu nhỉ??-Bảo ngạc nhiên khi không thể tìm thấy lớp mình học.
- Bạn j ơi???- Cậu gọi với theo khi nhìn thấy một tên con trai đang thản nhiên bước về phía lớp học
- Bạn làm ơi cho mình hỏi....-Nó gọi rõ to khi thấy cậu kia ko có phản ứng gì...bộ cậu ta điếc sao???Tiếng mình đâu có nhỏ nhẹ gì?-Bảo nghĩ.
- Cậu gọi tôi???-Tên kia rút headphone ra.-Có chuyện gì không?-Hắn ta lạnh lùng hỏi.
- Cho tôi hỏi lớp 11B5 ở đằng nào?-Bảo ngây thơ hỏi,à hóa ra hắn ta ko bị điếc...Nhưng...con trai gì mà tóc tai lòa xòa,lại còn đeo khuyên nữa chứ...chắc thuộc loai học sinh hư hỏng...Bảo lừ mắt nhìn hắn ko giấu nổi ý nghĩ trong đầu mình (ôi chúa thứ tội)
- Umh...-Hắn ta như đọc dc suy nghĩ của Bảo đâm ra thấy ghét định làm người tốt nhưng xem ra...-Đi thẳng 10m nữa rồi quẹo trái thêm 20m nữa thì quẹo phải...tiếp tục đi thẳng thêm 10m nữa rồi quẹo trái....sau đó đi thẳng là đến...
- Đi thẳng 10m..trái 20m..phải...10m.. sao lằng nhằng thế ko biết???mà này...-cậu ta đã đi mất hút trước khi Bảo kịp hỏi gì thêm. Sặc bó tay toàn tập. Bảo buộc phải làm theo hướng dẫn...
Trong khi ấy...
- Khà khà...nhìn mặt tên đó ngu hết biết...-Hắn cười ranh mãnh, định nói thêm cho cậu ta là...ĐI THẲNG NỮA LÀ ĐẾN... PHÒNG BÁC BẢO VỆ nhung thôi để hắn ta tự xoay xở lấy...-Ha ha...- hắn cười lớn (ôi nụ cười thiên thần,Bảo hoàn toàn ko biết rằng cậu vừa đụng độ COLD-một hot boy trong trường...) hắn ngang nhiên bước vào lớp 11B5 khi đó chưa có một bóng người...
Lại nói về Bảo nhà ta sau khi “đọc kĩ hướng dẫn trước khi sử dụng” thì vô cùng bàng hoàng nhận ra rằng mình vừa bị lừa,-một cú lừa ngoạn mục... mọi chuyện chả là thế này...
Sau một hồi quẹo trái, quẹo phải ngang dọc đến chóng cả mặt cậu chợt nhận ra rằng từ chỗ ban đầu xuất phát đi thẳng một mạch là đến chỗ cậu đang đứng hiện tại, đường mà cậu đi vừa rồi là đường vòng...là con đường dài nhất...huhu...cậu than thở...mỏi hết cả chân rồi...Tên kia nếu để ta bắt dc thì đừng hòng sống sót...Nó giơ nắm đấm lên tỏ vẻ quyết tâm.
- Mà lớp 11B5 ở đâu ta?? Sao ở đây thấy mỗi phòng bác bảo vệ thôi này???CÁI TÊN TRỜI ĐÁNH KIA!!-Bảo hét lớn khi hiểu ra cái mưa đồ ngớ ngẩn kia của hắn.
Sau một hồi hỏi bác bảo vệ và dc bác tận tình giúp đỡ Bảo đã biết dc vị trí lớp 11B5 hóa ra cái lớp trước đây, lớp sát cạnh 11B4 ấy dc di dời đi chỗ khác do đang trong quá trình tu bổ sửa sang.Hix...hix mình lại bị chèn ép rồi...-nó chản nản không muốn bước vào lớp.Chọn 1 cái ghế đá gần nhất và lôi sách ra đọc...
Trời dần sáng học sinh bắt đầu đến đông đủ có những tiêngs xì xào ở nhiều nơi...
- Ôi ai kia? Học sinh mới à? Đep trai quá!-một cô bé lớp 10 thick thú kêu lên.
- Trời ơi! Cậu ấy dễ thương chết đi dc!- một toán nữ kêu lên...
Cậu thấy cảnh tượng này quen quen...Tuy có phần trái ngược hoàn toàn... bởi trước đây cậu là nữ...Bảo cười nhẹ ( sao trên đời lại có người cười đẹp như thế này chứ?+_+)
- Cậu ấy cười kìa! Ôi thật là tuyệt diệu...-Tiếng bàn tán nhiều hơn lúc trước, mỗi lúc một đông đến trường...
TÙNG! TÙNG! TÙNG...vào lớp rồi...
Bảo tiến về phía cửa lớp 11B5... có vẻ bên này cũng xảy ra tình trạng tương tự..
- Xin giới thiệu vs các em đây là bạn Long Gia Bảo mới chuyển đến lớp ta! Đề nghị các em nhiệt liệt hoan nghênh!
- Xin chào mình là Long Gia Bảo rất vui dc làm quen vs các bạn mong các bạn giúp đỡ nhiều!
Tiếng vỗ tay ràn rạt...
- Bảo ơi ngồi chỗ mình nè...-tiếng một bạn nữ
- Ôi bạn ấy đẹp trai quá...Bảo ơi ngồi chỗ này nè...
- Không ngồi chỗ mình đi...
Bảo hơi lúng túng...thấy thế thầy giáo nói:
- Thầy đã xếp chỗ cho bạn rồi!Chỗ kia- thầy chỉ tay- Đó! đầu bàn góc ngoài cùng bàn thứ 4...đúng rồi...Cạnh bạn Phong đó hai em làm quen đi nha!...
Không phải chỉ mình Bảo mắt chữ O mồm chữ A mà đến cả hắn ta cũng ngạc nhiên ko nói dc câu nào.Hóa ra Phong chính là tên đê tiện đã lừa Bảo một vố ngay lần đầu tiên bước vào học...Chán!
Vẫn chiếc headphone gắn vào tai hắn ta trố mắt:
- Gì thế này? Cậu....
- Tôi đây, chúng ta có duyên vs nhau ghê ta!- Bảo ngồi xuống lườm hắn một phát-Rồi sẽ có ngày tôi cho cậu 1 vố đau hơn thê này!!
- Tôi sẽ cố đợi xem cậu làm dc gì! hà hà...hắn ta cười lớn rồi lại ung dung nghe nhạc ko để ý gì xung quanh
- Chào cậu, mình là Hùng-1 tên con trai bàn trên quay xuống làm quen-Mà này có thật cậu là bảo bối của rồng không vậy???-Trông mặt cậu ta đầy vẻ hình sự hỏi Gia Bảo
Bảo ngớ người ra 1 lúc xong dường như hiểu dc câu hỏi của tên bạn cậu ko nén nổi cười.
- Phải mình là con trời phái xuống đây!-Bảo nói tỏ vẻ bí mật
- Trời ơi vậy là thái tử rồi...Tại hạ là Hùng Tướng quân mong dc yết kiến-Hùng giả giọng trong phim quả là giống chẳng nói cũng biêt tên này là tín đồ của phim kiếm hiệp...
- Ha haaaa...-Bảo cười phá lên-...chịu thua cậu luôn đó..- chỉ là một cái tên thôi mà cậu ta có thể suy diễn như vậy thật là ko vừa,Bảo vô cùng ngạc nhiên trước trí tưởng tượng phong phú của cậu bạn.
- Ôi cậu ấy cười kìa,giống y chang thiên thần-Hương Tám xuýt xoa( gọi vậy vì cậu ta hay tám chuyện lih tih)
- Mình có cảm giác cả chỗ đó bừng sáng-Hoa nổ góp phần( cô này cũng thuộc hội Tám của lớp có gì là “nổ” cho cả trường biết) tuy vậy học khá giỏi nhưng vẫn sau 1 người... Lôi Vũ Phong(Tức COLD...) gọi là cold vì cậu ta bản tính lạnh lùng ít nói chuyện hay giao tiếp vs ai tuy thế vẫn dc tôn vinh là hot boy trong trường và sở hưu một lượng fan dông dảo. Dưới cậu ta một bậc phải kể đến Nguyễn Phi Hùng...tên này đich thị là một hot boy theo đúng nghĩa của nó: đẹp trai, hòa đồng lại vui tính nữa. Tuy có phần hơi nóng tính (HOT BOY còn có nghĩa chàng trai nóng nảy) bởi vậy mọi người trong trường gọi cậu ta là HOT. Tuy thế nhưng Hùng và Phong lại là bạn thân chí cốt...lý do vì sao thì chỉ có trời mới biết dc...
Khá hài lòng về bạn mới và môi trường nơi đây Bảo sớm hòa nhập nhanh vs các bạn đặc biệt là các bạn nữ…(đẹp trai đâu có j là sai+_+)
- Bảo ơi ba mẹ cậu làm nghề j?-Một bạn gái tò mò hỏi
- Ba mình là kinh doanh nhỏ, còn mẹ đang ở nc ngoài-Bảo trả lời tuy có hơi xạo 1 chút đó là ba cậu là một nhà tài phiệt lớn còn mẹ là diễn viên nổi tiếng đang sống ở nc ngoài…hix…sorry mọi người tớ nghĩ h chưa phải lúc…Bảo tự nói vs lòng mình…
- ồ thick nhỉ!
- Sở thick của cậu là gì??
Vv và vv…
Bảo lần lượt trả lời hét câu hỏi của các bạn trong suốt h ra chơi…Cậu chưa bao h vui như thế.
- Xê ra…-Tiếng cậu bạn cùng bàn vs Bảo-Tôi muốn ra ngoài.-Cậu ta hét lớn
Đám nữ dãn ra, dù có hâm mộ thì hâm mộ thật nhưng họ cũng rất sợ những lúc cậu ta tức giận…
BỊCH! cậu ta nhảy vọt qua bàn ko để Bảo đứng dậy-Hứ người đâu vô lối quá,ta đây mà còn thừa cái dép nào thì ngươi hứng trọn…Người đâu khó ưa…
- Thái tử, tui bảo cái này…-Hùng quay xuống- Các bạn cho tớ mượn Baỏ chút nghe, Hùng dùng điệu cười chết người “quyến rũ” các bạn nữ, ái chà có vẻ hiệu quả đây đám nữ tản ra Bảo cảm thấy dễ thở hẳn lên..
- Gì thế Hùng???-Bảo ngạc nhiên hỏi.
- Cậu biết ghép hình ko??-Hùng cười khiến Bảo cũng phải công nhận tên này đẹp trai thiệt, đẹp theo kiểu nam tính không giống tên điên nào đó cả cái bản mặt hiện lên chữ “mất dạy” rồi, Bảo nghĩ về tên cùng bàn.
- Umh tớ có biết đôi chút trò này ngày xưa tớ hay chơi vs…-Bảo chưa kịp nói hết câu…
BỊCH!-một bộ xếp hình đặt ngay xuống bàn của Bảo.
- Ghép hộ tớ vs…Nha…nha…Con em tớ bắt ghép hộ mà tớ thì hết chịu nổi vs mấy cái trò con gái này…
- Bộ tớ giống con gái lắm sao-Bảo giật mình.
- ấy ấy, không phải vậy…-Hùng lúng túng.
- Dc rồi mang tớ xem nào…-Bảo thở phào nhẹ nhõm.
- Đây!-Hùng sung sướng –ghép đi nào.
CẠCH…CẠCH…Chẳng mấy mà các miếng ghép của Hùng dc nối liền vs nhau tao nên hình chú vịt Donald dễ thương...Bảo trố mắt...
- Cậu còn chơi cái này à???
- Không không-Hùng xua tay-Đã bảo là em tớ mà...ôi cậu giỏi thiệt chưa đên 5 phút mà đã ghép xong...good!-Hùng giơ ngón tay cái lên hướng về phía Bảo-Cám ơn cậu nhiều nhá!!
- Ê tránh ra!..._tiếng quát hách dịch này ko của ai khác ngoài tên khó ưa ngồi cạnh Bảo.
- Ra đường nào thì vào bằng đường ấy_Bảo nói giọng đắc thắng cười thầm “chơi bà đây không phải dễ”.
- Cậu...Có tránh ra không...??-hắn lấy tay kéo xềnh xệch Bảo ra khỏi chỗ. Nhưng đâu có vừa, Bảo có học nhu đạo không dễ mà kéo ngay ra dc.
- Cậu...-hắn không nói dc câu nào...
Vọt..vèo hắn bật nhảy hạ cánh đúng chỗ ngồi...
- Phong! Em đi đứng cái kiểu gì vậy???-Cô giáo quát khi thấy Phong bay vèo qua bàn như siêu nhân.
- Dạ...thưa cô...-Hắn lúng túng
- Thôi lần sau ko dc như thế nữa nhé, giờ ta vào học...-Cô ngắt lời Phong ko để hắn kịp nói thêm điều gì.
- Cậu nhớ cái mặt tôi đấy-Hắn có vẻ điên tiết
- Phải nhớ chứ sao ko??nó cười rõ đểu- 1 đều tạm thời hòa-khà khà.
- Dc rồi cứ đợi đay!-hắn tức lắm mà ko làm dc j.

Ái chà kết thúc 1 ngày học vui nhộn Bảo cứ cười suốt vs những câu chuyện của Hùng dẫu biết phần lớn là “chém gió” nhưng Bảo vẫn ko nén nổi cười... 

- Bảo này, nhà cậu ở đâu để mình đưa về-Hùng nói
- À mình có người đón rồi-Bảo chaỵ ra xe ko quên vẫy tay chào cậu bạn.
- Chà có thật là ba cậu ta kinh doanh nhỏ không vậy??? Limo cơ à-HÙng xuyt xoa.
- Thôi ta về đi- Tiếng Phong
Tại nhà Bảo....
- Ngày đầu tiên đi học tốt chứ?-Ba Bảo hỏi.
- Vâng mọi thứ đều tốt đẹp...Ba này...-Bảo nhẹ giọng.
- Có chuyện j hả con gái của ta?-Ông Long sốt ruột hỏi.
- Mai ba cho con đi xe đạp đi học nhé !-Bảo năn nỉ.
- Không dc...đi thế không an toàn...-Ba cậu từ chối thẳng thừng
- ....Đi mà ba...Đi mà...con rất thick di xe đạp giống các bạn...
- .....
- Con hứa sẽ đi cẩn thận mà...đi..mà...ba..
- Thôi thôi dc rồi ta đồng ý.ta chịu thua con.-Ông Long cười xòa
- Con cảm ơn ba!.
....Ngày thứ hai đi học thú vị hơn nhiều chí ít đây cũng là lần đầu tiên cô đi xe đạp...
....TRÁNH ĐƯỜNG...-Bảo hét lớn khi chiếc xe đạp loạng choạng mất lái...
RẦM! –Cậu đâm trúng một người đi xe đạp...
- Cậu có làm sao không?-Bảo ồm cồm bò dậy hỏi người còn lại.
- BỘ KHÔNG CÓ MẮT À???ĐI ĐỨNG KIỂU GÌ THỂ HẢ?-Người kia có vẻ tức tối hét ầm lên.
- A- tên kia và nó đồng thanh...Là hắn- Lôi Vũ Phong.Sặc...Lôi Vũ Phong vừa đâm vào xe tôi...mà không có thể là ngược lại...nó sốt sắng nghĩ...
- Cậu đúng thật là sao chổi mà-Hắn lập tức lên tiếng.-Sao đi cẩu thả thế? không biết nhìn đường à?
- Này này cậu cũng có lỗi! Ai bảo nhìn thấy rồi mà không tránh tôi!-Bảo phản bác lại ngay.
- Thôi thôi không hơi đâu mà cãi vs cậu tôi đi đây!-Hắn quay ngoắt 180 độ bước lên xe.
Thấy thế Bảo cũng đứng dậy...Ái...sao đau thế này...-Bảo tê nhói cả chân...có gì đó ở đầu gối...nó màu đỏ...ôi không...MÁU!
- Chết tiệt- Bảo lê bước từng bước một chân nhói đau...Chết rồi đau thế này không biết có đạp xe nổi không nữa...Ai đó cứu tôi...Bảo ngồi phịch xuống ven đường...
TÁCH!TÁCH!...nc mắt từ đâu lã chã rơi chính cậu cũng ko hiểu sao mình lại khóc, là đau hay là không có ai tới giúp...ôi có lẽ là cả hai...
- Này, cậu ngốc!-Tiếng ai đó gọi. Là Phong-Có sao không??
Bảo ngẩng mặt lên vô vùng bàng hoàng trước sự trỏ lại của hắn rõ ràng là chính mắt cậu đã nhìn thấy hắn khuất bóng rồi mà...
- Gì thế ? Khóc cơ à?-Hắn ngạc nhiên như cô tiên (ông tiên chứ >_<).-Mãi không thấy cậu đuổi theo nên tôi lo có chuyện gì nên quay lại.Chà có vẻ đau lắm đây-Hắn nói khi nhìn thấy vết thương của Bảo.
- Không sao đâu-Bảo bây h đã nín khóc...
- Không dc phải băng vào không thì nhiễm trùng đấy-hắn xắn quần Bảo lên tận đầu gối (ôi không nguy hiểm)
- Dc rồi để tôi tự làm dc!-Bảo giằng lấy, tim cậu đập thình thịch lần đầu cậu có cảm giác như vậy
- Ngốc, mang đây tôi làm cho-Hắn cười, một nụ cười ấm áp khiến Bảo càng thêm tin tưởng ngoan ngoãn thả ra...
- Đây xong rồi-hắn lấy khăn mùi xoa không biết ở đâu ra chắc là của hắn Bảo nghĩ vậy...hắn quấn khăn không quá chặt vừa đủ để máu không tiếp tục chảy ra nữa trông hắn rất “lành nghề” cứ như dc đào tạo một cách bài bản ấy...
- Cậu giỏi thật, cậu học đâu mấy cái đó thế-Bảo ko giấu nổi ngạc nhiên.
- À, mấy cái sơ đẳng này ai mà chả biết chỉ có cậu ko biết thôi ,Ngốc ạ-Há há hắn cười khoái chí.
Bảo bỗng cảm thấy ấm áp lạ thường một cảm giác vô cùng an toàn khi ở bên hắn...Cậu khẽ đỏ mặt
- Chờ tôi một lát-Hắn dắt xe phóng đi
- Này,-Không phải cậu ta bỏ lại mình đấy chứ ...A nhưng đó là xe mình...hắn mang đi đâu vậy...cắm à???(sao suy nghĩ tiêu cực thế)...một tràng suy nghĩ vớ vẩn và tình huống mà nó đặt ra...
10 phut sau...Bảo nhìn thấy hắn hớt ha hớt hải...
- Cậu đây rồi đi thôi không muộn học mất-Hắn kéo Bảo lên xe của mình.
- Này xe tôi đâu???Cậu cắm nó ở đâu rôi??-Bảo hớt hải
- SAO? cắm à??haha...-hắn khoái chí cười...-Tôi mang đi gui nhà người quen câuh nghĩ h cậu đủ sức đi xe đạp à?lên xe tôi mau!
- umh-Bảo chỉ còn biêt cung kính ko bằng tuân lệnh hix...
Vèo...
- Này Phong-lần đầu tiên nó gọi tên hắn-Cậu phóng tốc độ bao nhiêu km thế hả?/
- Biêt chết liền à...Bám chặt vào.-hắn hét lớn

To be continued...

Phần 1

..........
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7